Vượt qua giới hạn của chính mình cùng Topaz Review tại Cần Giờ
Với mong muốn tạo nên những trải nghiệm tuyệt vời để các thành viên có thể vượt qua được những giới hạn của bản thân, vừa qua Topaz Review đã có một chuyến cắm trại thật ý nghĩa tại Cần Giờ. Tại đây, mọi người được thử sức với những hoạt động mới mẻ và cùng nhau gắn kết để tạo dựng nên những kỷ niệm đáng nhớ, khó phai mờ.
Không nhất thiết phải đến những nơi thật xa thành phố mới có thể được trải nghiệm cảm giác ngủ ở lều trại và nghe tiếng sóng biển về đêm. Đối với những ai đang sinh sống tại TPHCM, Cần Giờ chính là địa điểm cắm trại lý tưởng với không khí mát mẻ, trong lành, vừa có biển, vừa có rừng.
Vào lúc 13g ngày 22/10/2022 , chúng tôi tập trung đầy đủ tại công ty để sắp xếp đồ đạc, kiểm tra lại các đồ dùng cần mang theo cho chuyến đi và xuất phát vào lúc 13g30. Khởi hành tại Gò Vấp, chúng tôi di chuyển dọc theo những cung đường để đến phà Bình Khánh, sau đó đi qua Rừng Sác, Thạnh Thới với những đoạn đường xanh mát, đẹp mắt.
Sau quãng đường đi hơn 50km, cuối cùng đoàn chúng tôi cũng đến check in tại khu cắm trại ở Cần Giờ. Mọi người nghỉ ngơi, sắp xếp đồ đạc để chuẩn bị cho những trải nghiệm tuyệt vời, cùng nhau ghi dấu lại những kỉ niệm của tuổi trẻ.
Bỡ ngỡ khi lần đầu cắm trại
Hàng năm Topaz Reviews luôn có những chuyến đi du lịch trải nghiệm đầy thú vị nhưng có lẽ đây là lần đầu tiên mọi người cùng nhau cắm trại ngoài trời. Cũng do chưa có quá nhiều kinh nghiệm về việc phải “tự do tự lo” nên chúng tôi còn khá bỡ ngỡ và lúng túng trong quá trình dựng lều.
Tuy nhiên, nhờ vào sự hướng dẫn tận tình và chu đáo của “cô giáo” Thủy – một thành viên đã có hơn 1 lần đi cắm trại nên chúng tôi có thể cùng nhau dựng được những chiếc lều xinh xắn để che nắng, che mưa. Mỗi người một tay, người thì trải bạc, người thì giăng lều, người thì đứng cổ vũ, quay phim, chụp hình nên thoáng chốc mọi việc đã hoàn thành và lúc này trời cũng đã dần tối.
Mọi người cùng nhau tranh thủ tắm rửa, chuẩn bị thức ăn để có thêm nhiều thời gian ăn uống, vui chơi và chia sẻ. Một bàn đồ ăn có cả tôm, mực, gà, trái cây đã được bày biện đầy đủ để chuẩn bị bắt đầu một bữa tiệc ấm cúng, vui vẻ cùng bên gia đình Topaz Reviews.
Vui chơi xuyên màn đêm cùng TopAZ Review
1-2-3 dô, 2- 3 dô, 2-3 uống. Bữa tiệc bắt đầu.
Dù đã phải di chuyển một quãng đường dài và tất bật chuẩn bị lều trại, thức ăn, cơ thể cũng đã dần thấm mệt nhưng sự vui vẻ, hào hứng và nhiệt huyết vẫn không hề giảm đi chút nào. Mọi người cùng nhau rôm rả chuyện trò, cùng nhau “tấu hài” giúp cho bầu không khí càng thêm sôi động.
Cũng như thường lệ, vì số lượng phái đẹp chiếm ưu thế nên các đấng mày râu luôn phải chao đảo trước những đợt tiếp bia rượu không có giây phút ngừng nghỉ. “Em mời anh ly bia”, “Em mời anh ly rượu Soju”, “Em mời anh cả hai ly”, “Uống đi anh, ngần ngại chi”. Cứ thế, càng về đêm, cuộc vui càng thêm náo nhiệt và không ngớt tiếng cười đùa.
Sau khi đã thấm hơi men, mọi người cùng nhau dọn dẹp, thu dọn rác sạch sẽ để bắt đầu những cuộc chơi tiếp theo. Có người đã dần thấm mệt nên vào lều nghỉ ngơi, có người thì vẫn tiếp tục chinh chiến với cuộc chơi “dằn rút”.
Những nét diễn hài hước và đôi phần “ngờ nghệch” bắt đầu xuất hiện trên gương mặt của từng người.
“Rút không em?”
“Giời, em 20 rồi mà mà rút gì chị”
“Em rút, rút thêm nữa, lá nữa chị ơi. Ngũ linh, ngũ linh rồi há há há”
Ngay cả sếp lớn chưa từng biết đến khái niệm “xì dách”, “ngũ linh”, “quắc”, “xì bàn” nay cũng đã cảm thấy hứng thú với bộ môn này. Những tiếng cười nối tiếp tiếng cười khiến cho cơn buồn ngủ cũng dần bị lấn át.
Vui chơi, cười nói hả hê, chúng tôi lại quây quần bên lửa trại, nắm tay chạy quanh đống lửa hồng đến mệt cả người rồi cùng nhau ăn những ly mì nóng hỏi vào lúc 3g khuya. Lúc này người đã thấm mệt, mỗi người về lều để ngả lưng nghỉ ngơi, dưỡng sức để sáng mai về lại Sài Gòn.
Chuyến đi gắn kết yêu thương
Sau những chuyến đi, điều quý giá nhất mà chúng tôi nhận được đó chính là những trải nghiệm tuyệt vời cùng sự gắn kết, thấu hiểu nhau của đại gia đình Topaz. Đặc biệt với chuyến đi cắm trại Cần Giờ này, có cả những thành viên kỳ cựu 10 năm, 5 năm và những “búp măng non” mới nhú khoảng 2-3 tháng.
Tuy nhiên, giữa chúng tôi dường như không có khoảng cách, mọi người thoải mái trò chuyện, cùng nhau gạt đi những áp lực công việc để tận hưởng những giây phút bên cạnh nhau. Chỉ cần một người bày trò là cả hội bất chấp hùa theo, dù cho đó là những trò đùa có phần “ngớ ngẩn”.
Người tưởng chừng như rất ít nói nay cũng đã cởi mở, chuyện trò nhiều hơn với mọi người. Chỉ sau một thời gian ngắn ngủi, chúng tôi đã có hàng tá câu chuyện để cùng ngồi lại kể với nhau.
Ngay cả khi ngồi viết những dòng chữ này, tâm hồn tôi cũng còn lơ lửng đâu đó ở Cần Giờ, còn đang hăng say với những bàn thắng “đỏ đen”. Sau một hành trình dài, dù mệt mỏi, đau rát cổ họng nhưng chúng tôi vẫn luôn giữ được sự hăng say, nhiệt huyết, tràn đầy năng lượng khi được ở cạnh nhau, ở cạnh gia đình lớn Topaz Review.
Vượt qua giới hạn chính mình
Đúng với những gì chúng tôi đã mong đời từ đầu, chuyến đi này đã mang đến cho mỗi người một cảm xúc riêng biệt với những trải nghiệm chưa từng có và tưởng chừng bản thân sẽ không thể làm được. Vào những ngày trước khi đi, chúng tôi đã có một cuộc thảo luận và vote để quyết định xem có nên đi cắm trại hay không.
Cũng bởi những ngày trước đó, thời tiết khá xấu, mưa giông liên tục khiến mọi người cũng có phần e ngại. Tuy nhiên, vì muốn thử thách bản thân nên chúng tôi đã lựa chọn vẫn tiếp tục đi như những gì đã dự định. Mọi người còn làm hẳn một bé cầu nắng để hy vọng chuyến đi sẽ được suôn sẻ, thuận lợi.
Thật may mắn vì hôm đó trời trong xanh, nắng nhẹ nên việc di chuyển đến địa điểm cắm trại cũng không quá khó khăn. Đến khuya, trời bắt đầu đổ một cơn mưa nhẹ, người thì tất bật gom đồ đạc để chạy mưa, người thì ngủ say giấc cứ mặc kệ đời, mặc kệ mưa rơi.
Đầu cổ ướt mem, chân tay lạnh cóng nhưng trên môi chúng tôi vẫn luôn hé nụ cười. Còn bông đùa với nhau rằng “Hên lắm mới có dịp tận hưởng trời mưa khi cắm trại đó”, “Có mưa là có tiền, kỳ này về KPI tăng vù vù”.
Không những thế, mỗi thành viên cũng đã chia sẻ với nhau về những giới hạn của bản thân sau chuyến cắm trại này.
“26 năm qua chị toàn ngủ chăn ấm nệm êm, đây là lần ngủ nền đất gồ ghề, xoay lưng kêu rắc rắc”.
“Giới hạn của anh chỉ 2 lon thôi, nay lại uống được tận 5 lon, bê quá rồi”
“Đó giờ chị chỉ chạy xe 5km lên công ty rồi về nhà, chuyến này chạy tận hơn 50km, chắc lần sau phải đi xa hơn thôi.”
Chuyên mục bóc phốt
_ Sếp Đức Nguyễn trước khi đi liên tục nói với chúng tôi rằng ” anh khó ngủ lắm, anh không ngủ được, xuống đó anh thức đến sáng rồi về thôi”. Kết quả là sau trận chiến bàn nhậu, anh Đức Nguyễn đã đi ngủ ngay khi các nhân viên còn đang phân vân 17 nên dằn hay rút. Mặc dù khó ngủ nhưng khi mưa xuống, anh vẫn mê man trên chiếc võng đung đưa. Sau khi đưa được sếp Đức vào lều, mặc cho những hạt mưa trút xuống, ướt cả một góc lều mà anh vẫn ngủ say không biết gì. Đấy là câu chuyện về anh Đức công ty tôi, còn anh Đức nào khó ngủ thì tôi không biết.
_ “Cô giáo” Thu Thủy không biết chạy xe và Ái Nhân 30km/h đã lựa chọn vi vu cùng nhau trên những con đường. Với tốc độ chạy như không chạy, cả hai rất thoải mái dừng xe lại mua trà tắc trong khi mọi người đã vượt mặt và đi mất hút. Không chỉ thế, với tấm lòng nhân ái của mình, 2 cô nàng còn có ý muốn đợi thành viên khác và kết quả không ngoài dự đoán, khi mọi người đã đến nơi được 15 – 20 phút thì mới thấy thấp thoáng bóng dáng của chiếc xe Vision màu đỏ xuất hiện.
Mỗi chuyến đi là một trải nghiệm tuyệt vời và sau lần đi này chúng tôi đã có thêm nhiều kỷ niệm đáng nhớ về nhau, những “kỷ lục” của riêng mình. Kết thúc hành trình, chúng tôi luôn giữ cho mình tinh thần vui vẻ, lạc quan, nhiệt huyết để có thể chinh phục tiếp những chặng đường mới phía trước, cùng nhau nỗ lực được vượt qua những giới hạn của bản thân.
Trở thành người đầu tiên bình luận cho bài viết này!